Hối hận vì không dùng đồ “bổ dưỡng” giai đoạn hóa xạ trị
Mình là một bệnh nhân K phổi. Bởi sợ ảnh hưởng đến quá trình điều trị nên mình không dám dùng bất cứ thuốc bổ hay sản phẩm bổ sung nào, thậm chí ăn còn không dám ăn . Đó là lý do, sau hóa xạ trị đã có lúc mình cầm cũng không nổi li nước, suy kiệt giảm từ 55kg xuống chỉ còn 44kg.
57 tuổi, mình vẫn rất khỏe mạnh với chế độ ăn uống khoa học nhiều rau xanh, gạo lứt và ngày nào cũng đi bộ 2-3 km, chỉ là sau khi về hưu mình thấy nhớ trường lớp nên có mất ngủ vài tháng, bao năm tháng giáo viên rèn luyện cho mình sự điềm đạm và yêu thương bọn trẻ.
Cuối năm 2019 mình bị ho do cảm lạnh vì thế cũng mất ngủ nhiều hơn. Sau đợt đi đám ma mẹ chồng của bạn thì bỗng dưng mình thấy mệt lả, bị ho sâu và nhiều hơn, có đợt ho đờm có gợn chút màu, uống thuốc này thuốc kia mà chẳng đỡ, đi chụp XQ mà chưa thấy có gì bất thường mình nghĩ chắc phổi có vấn đề. Cũng cẩn thận khám thì hơn.
Gọi cho đứa cháu ở K3, mình bảo cháu chụp CT cho cô. Ngày 27/12/2019, có kết quả khối u phổi kích thước 3cm. Biết là già thể nào cũng lắm bệnh tật, nhưng tôi không nghĩ là nhanh đến thế. Tưởng sóng gió cuộc đời khiến mình chẳng sợ gì mà lúc ấy cũng bối rối, buồn mất cả tuần. Tôi mới nghỉ hưu được 2 năm, con trai còn chưa lấy vợ, chưa có cháu nội mà, tôi vẫn còn muốn tiếp tục bên con cháu lắm.
Để chắc chắn, tôi đi K3, 108, 103…. Cùng một kết quả!Thế đấy!
Bắt đầu vào cuộc chiến. Tôi được xếp lịch mổ sau đó xạ trị hóa trị. Đến ngày mổ thì tôi lại quyết định chuyển lên Việt Đức điều trị cho an toàn, bản thân mình thì không sao, nhưng còn chồng con nữa, mình sợ chồng con sốc, lo lắng nên thôi cứ chọn nơi an toàn.
Trong quá trình này tôi nghe người này người kia thấy bảo rằng không được ăn thịt đỏ, không được uống đường, thế là kiêng hoàn toàn, chỉ ăn gạo lứt muối mè. Mình tin và ăn ròng rã cả tháng trời.
Sau một tháng ăn thì cơ thể không thể chịu nổi, sụt từ 55 kg còn 50kg, người lúc nào cũng lâng lâng, ho nhiều hơn. Đứa cháu làm Đông y sang bảo bỏ ngay, không phải ai cũng thích hợp với gạo lứt muối mè.
Thế là ăn uống bình thường được tuần thì cũng đúng thời điểm ấy nhập viện vào xạ 34 mũi. Xạ xong mũi nào là biết ngay mũi đó, mệt lả, ôm cái chậu nôn rút ruột rút gan. Khổ nỗi là không bị chán ăn, không bị mất mùi vị nhưng chẳng dám ăn gì vì sợ ảnh hưởng đến quá trình xạ.
Đến giờ nghĩ lại mới thấy mình dại, trên diễn đàn mấy ông bà cũng bị như vậy nhưng chịu khó ăn yến, uống đông trùng, vitamin, Fucoidan nên gần như rất ít tác dụng phụ, còn mình thì sợ này sợ kia.
Có những lúc tưởng là chết thì sướng hơn, vì gượng ko gượng nổi được, đến những ngày ngồi là ngã, ngồi là ngã. Chồng phải bón từng thìa cháo.
Thế rồi cũng qua cần đấy mũi xạ. Kinh khủng. Đầu tháng 3/ 2020 thì uống tiếp 6 đợt hóa chất nữa, kích thước u giảm xuống một chút. Nhưng cơ thể lúc này thì không cầm nổi chén nước, run lẩy bẩy. Trong khoảng 7 tháng sau xạ và uống hóa chất khô, cơ thể rệu rạo, đau đớn như bị ròi bọ rúc rỉa, chân tay yếu, nằm thôi cũng mệt chứ không nói đến đi lại. Tất cả vệ sinh đều do chồng hỗ trợ. Lúc này mình chỉ còn khoảng hơn 40kg.
Đến tháng thứ 7 chồng mình không nghe mình nữa, nhất quyết tìm hiểu và bắt mình phải ăn uống đầy đủ, không có kiêng khem gì như thế. Mình nhớ mãi anh bảo thế muốn chết là ma đói hay ma no. Em đau đớn kêu muốn chết, thế đằng nào chẳng chết, ăn no mà chết.
Đến giờ, chồng vẫn ngồi trách là giáo viên mà thiếu hiểu biết, nghe vớ nghe vẩn, giá thời điểm hóa xạ trị mà biết dùng bổ sung này bổ sung kia, ăn uống đầy đủ để hệ miễn dịch tốt, sức đề kháng tăng thì đâu đến nỗi.
2 tháng liền, chồng bắt vợ uống từ Fucoidan, các loại Protein, ngày nào cũng 2-3 tai yến chưng táo đỏ, , các vitamin nhóm B để tăng cường chuyển hóa rồi, uống thuốc bổ máu, bổ khí của đông y, ăn gà già nấu gừng, niệm a di đà phật để tăng oxi và giúp tinh thần thư thái. Sức khỏe bắt đầu phục hồi lên. Mình uống tầm 6 gram Fucoidan để nâng hiệu quả tiêu diệt khối u. Lúc này là tháng 2 năm 2021, mình đã khỏe lên rất nhiều. Ngày 18/2 đi chụp CT, khối u không phát triển, các chỉ số miễn dịch tốt hẳn lên . Điều đáng nói là mình khỏe, cảm nhận sức sống và hi vọng.
Thật tình, thà chết vì ung thư còn hơn chết vì đói.
Rất nhiều bệnh nhân ung thư có quan điểm sai lầm như mình, sợ này sợ kia, sợ chết nhưng lại chính kiêng khem quá mức như thế khiến mình nhanh chết hơn. Đến giờ mình mới hiểu câu nói sống khỏe với ung thư. Có người bị ung thư 10, 20 năm nhưng người ta vẫn sống khỏe thì có sao đâu, đâu nhất thiết cứ tiêu diệt tế bào K bằng mọi giá, nhất thiết phải teo hết sạch khối u trong khi cơ thể của mình suy kiệt.
Về Fucoidan, mình cũng không thần thánh hóa, chồng mình chọn sản phẩm của Nhật dòng mới nhất hiện nay là Kibou Fucoidan vì độ tinh khiết cao, khắc phục được tất cả Fucoidan đời đầu dùng liều cao vì cơ thể mình đã quá suy kiệt rồi. Trong 2 tháng ngày nào cũng uống 6 gram Fucoidan, mình tiêu tốn trung bình khoảng 600-800k. Sau này mình mới biết, nếu giai đoạn trước, trong, sau hóa xạ trị điều uống chịu khó chăm sóc thì thì cơ thể phục hồi tốt, có đủ sức chống đỡ, nên đỡ bị tác dụng phụ. Mình khuyên mọi người không nên bỏ qua giai đoạn này.
Fucoidan, yến, đông trùng đều rất tốt cho hệ miễn dịch…nó cũng như thức ăn, mình phải có sức khỏe mới vượt qua tác dụng phụ của hóa xạ trị được.
Nếu các bạn bị K cũng được tư duy sai lầm nhé, song song điều trị phải là ăn được, ngủ được. Ăn được ngủ được là tiên không có sai đâu nhé!